top of page

Muốn Trump tái đắc cử? Hãy giải thể lực lượng cảnh sát.

Translated from The New York Times's article Want to Get Trump Re-elected? Dismantle the Police.


Như những người khác, tôi ngóng đợi một mùa hè được cùng gia đình và bè bạn quây quần, cùng chế biến những món nướng nhân dịp lễ Độc lập – mà không cần tới khẩu trang! Nhưng sâu trong tôi là nỗi sợ, vì ẩn sau sự yên bình của nước Mỹ, những thế lực mạnh mẽ đang dần tích tụ lại, đủ mạnh để đánh đổ nền dân chủ. Chúng ta đang sống trong ảo mộng. Hãy tận hưởng khi còn có thể.

By Thomas L. Friedman, on 21-06-2021, 13:00:00

Như những người khác, tôi ngóng đợi một mùa hè được cùng gia đình và bè bạn quây quần, cùng chế biến những món nướng nhân dịp lễ Độc lập – mà không cần tới khẩu trang! Nhưng sâu trong tôi là nỗi sợ, vì ẩn sau sự yên bình của nước Mỹ, những thế lực mạnh mẽ đang dần tích tụ lại, đủ mạnh để đánh đổ nền dân chủ. Chúng ta đang sống trong ảo mộng. Hãy tận hưởng khi còn có thể. Gần đây có ba câu chuyện khiến tôi thấy hoang mang: Đầu tiên là những báo cáo mới được công bố về cách mà Bộ Tư Pháp dưới thời Trump bí mật thu thập thông tin của các nhà báo, đảng viên Dân chủ tại Quốc hội , và thậm chí là cả dữ liệu vốn được bảo mật của một cố vấn Toà Bạch Ốc, từ điện thoại và các công ty công nghệ trong quá trình điều tra về các vụ rò rỉ thông tin. Giờ hãy tưởng tượng nếu Trump được tái đắc cử năm 2024 bởi những “tín đồ” trung thành và chẳng phải lo về việc đối đầu cử tri nữa. Không gì có thể ngăn được ông ta. Tiếp theo là những nỗ lực của cánh lập phái tại các bang Đỏ trong việc thông qua những đạo luật hạn chế cử tri nhằm níu kéo quyền lực và phục hồi quyền lực của Trump cùng những kẻ theo đuôi. Theo một đánh giá sâu của Vox, những đạo luật như thế này “có thể loại phiếu của bất kì cử tri nào mà không cần lí do chính đáng. Hoặc cho phép các quan chức đảng phái từ chối chứng nhận kết quả bầu cử, ngay cả khi không có bất kì nghi vấn hợp lí nào được đưa ra.” Và cuối cùng, như tờ The Times đưa tin, “tỉ lệ các vụ giết người tại các thành phố lớn” – rất nhiều nơi trong số đó vốn do phe Dân chủ điều hành – “đã vượt 30% so với trung bình của năm ngoái, và 24% so đầu năm nay”. Tỉ lệ giết người tăng vọt và vấn đề trị an đã trở thành những luận điểm công kích chính của đảng Cộng hòa và truyền thông cánh hữu. Phe Dân chủ đang ở thế yếu. Và đó là lý do vì sao Tổng thống Biden đã phải đưa ra một chiến lược chống tội phạm cương quyết hơn. Vì tương lai của nền dân chủ, chúng ta cần bảo đảm rằng quyền lực của đảng Cộng hòa được hạn chế cho tới khi họ không còn theo Trump một cách mù quáng nữa. Điều này đòi hỏi nhiều đối sách, nhưng trong đó chắc chắn phải có hai thứ: Đảng Dân chủ cần ngăn chặn mọi nỗ lực phá hoại bầu cử của phe đối lập, đồng thời và chống lại chủ trương cắt ngân sách, thậm chí là giải thể lực lượng cảnh sát từ chính trong nội bộ đảng mình. Có thể Quốc hội sẽ thông qua các luật bảo vệ cử tri để vô hiệu hóa những gì phe của Trump đang suy tính, nhưng tôi không trông chờ nhiều. Vậy nên, khi các nhà lập pháp cánh hữu thông qua những đạo luật hạn chế cử tri của mình và ngụy biện rằng chỉ đang đảm bảo bầu cử công bằng và không nhắm tới bất kì âi, tôi hy vọng rằng cánh tả nói chung và những cử tri thuộc sắc dân thiểu số (những đối tượng rõ ràng bị nhắm đến) nói riêng đáp trả lại bằng một chiến dịch tăng số phiếu bầu với biển hiệu “Các ông đang nói với tôi đấy à?” Chắc bạn vẫn nhớ câu thoại trong phim “Taxi Driver” khi Travis Bickle (Robert De Niro thủ vai) đang đứng trước gương, chuẩn bị cho cuộc đối đầu bằng cách nói chuyện với kẻ thù tưởng tượng: “Mày đang nói với tao hả? Đang nói với tao sao? Mày còn có thể nói với ai khác nữa? Nói với tao phải không? Thì, tao là người duy nhất ở đây mà. Mày nghĩ mình đang nói với ai kia chứ?”. Đó là câu hỏi mọi cử tri Dân chủ và cử tri thiểu số cần phải chất vấn phe cánh của Trump mọi lúc, mọi nơi: “Các ông đang nói với tôi đúng không? Các ông không muốn tôi bỏ phiếu? Còn ai vào đây nữa? Giờ tới lượt tôi nói với các ông. Tôi sẽ đi bầu. Kể cả khi phải thức dậy lúc nửa đêm để xếp hàng. Kể cả phải chịu đói khát trong lúc chờ đợi. Kể cả khi chỉ có một hòm phiếu trên toàn bộ bang. Tôi sẽ bò, trườn, đi, chạy, chờ, đứng, đổ mồ hôi hay chết cóng – dù là gì thì tôi cũng đi bầu. Bởi vì, tôi biết các ông đang nói chuyện với ai. Các ông đang nói với chúng tôi! Chúng ta cần rất nhiều người để số phiếu thu được đông đảo tới mức cả Sean Hannity cũng không thể chối bỏ kết quả. Nhưng nếu việc này thất bại chúng ta còn một câu hỏi nữa cho lực lượng cánh hữu của Trump: Các ông đang nghĩ cái quái gì vậy? Bạn nghĩ điều gì sẽ xảy ra khi các quan chức bầu cử hay những dân biểu, trở nên lộng quyền nhờ những đạo luật bầu cử phản dân chủ, không chứng thực chiến thắng của đảng Dân chủ? Bạn cho rằng phe Dân chủ sẽ chỉ nói: “Ôi, tệ thật. Phe Cộng hòa đã chi phối cả hệ thống, nhưng chúng ta làm gì được đây? Hãy cùng nhau cố gắng hơn vào năm 2026 và 2028” hay sao? Không, họ và những người Mỹ chân chính khác sẽ coi đây là bước lùi lớn của bánh xe phát triển của Hoa Kỳ, và họ sẽ không thể chấp nhận. Điều này có thể dẫn tới nội chiến. Đó là tình huống mà những kẻ Cộng hoà “cuồng Trump” đang đẩy chúng ta vào.

Về vấn đề trị an, đây là thứ có thể thực sự nhấn chìm đảng Dân chủ. Ví dụ, rất nhiều nơi tại quê cũ của tôi, Minneapolis, đã bị biến thành một thành phố “ma”, nguy hiểm và hoang tàn, đầy rẫy những vụ bắn giết, kể từ sau vụ cảnh sát giết hại George Floyd. Sự kiện này đã vạch trần hai sự thật: rằng nạn phân biệt chủng tộc vẫn còn tồn tại trong lực lượng cảnh sát đô thị, một thực trạng tệ hại và cần nhiều biện pháp để cải thiện, nhưng không bao gồm việc vội vã cắt ngân sách hay giải thể toàn bộ lực lượng cảnh sát mà không có kế hoạch kĩ càng. Lúc đầu, Hội đồng Thành phố vốn rất cấp tiến của Minneapolis đã ngả theo những lời kêu gọi cắt ngân sách của cảnh sát, và điều này đã khiến lực lượng chấp pháp không có đủ nhân lực, mất nhuệ khí, và trở nên bất lực, hoặc mang tư tưởng ngại va chạm, “tránh voi chẳng xấu mặt nào.” Như thông tin mới đây của tờ The Star Tribune of Minnesota, “số nạn nhân của các vụ nổ súng trên toàn thành phố tăng lên gần 90% so với cùng kỳ năm ngoái. Cơ quan chức năng cho rằng không phải ngẫu nhiên mà số lượng tội phạm gia tăng ngay sau khi 200 cán bộ rời khỏi lực lượng – lý do bao gồm nghỉ hưu, từ chức hoặc nghỉ phép do sức khỏe trong những tháng ngay sau cái chết của Floyd. Chỉ có 19 người mới được bổ sung vào lực lượng tuần tra."

Hệ quả là? “Các sĩ quan cảnh sát dành ít thời gian cho các hoạt động trị an mang tính chủ động, vốn có thể đóng góp tích cực cho quá trình phòng chống tội phạm, trong khi các điều tra viên phải phụ trách nhiều vụ tới mức đôi khi những vụ xả súng không tìm được nghi phạm rõ ràng thậm chí còn không được phân công." Một hệ quả nữa? Những khu vực tập trung đông sắc dân thiểu số, ví dụ như khu Northside, đang bị khủng bố bởi những vụ thanh toán băng đảng, cũng như những loại tội phạm khác. Mới đây, Sondra Samuels – người đứng đầu Northside Achievement Zone, một tổ chức hoạt động với mục đích tăng cường giáo dục và cơ hội việc làm cho các gia đình da đen, gọi điện cho tôi. (Tôi sinh ra ở Northside và là người đóng góp cho tổ chức này). Cô kể rằng vừa rồi, một em gái chín tuổi tên là Trinity Ottoson-Smith đã chết bởi một viên đạn bay lạc trong khi đang chơi bạt lò xo. Samuel bày tỏ: “Chúng ta cần lên tiếng về sự bất bình đẳng trong vấn đề nhà ở, sức khỏe, giáo dục, thu nhập và tài sản đối với người da màu, đồng thời cam kết về một chiến lược “sóng đôi/đi kèm” (“both/and”) để giải quyết vấn đề an ninh công cộng”. Nghĩa là “chúng ta cần CẢ sự thay đổi toàn diện trong văn hóa trị an VÀ nguồn nhân lực cảnh sát để đảm bảo an toàn cho các khu phố và trẻ em. Điều đó yêu cầu sự tái đầu tư cho lực lượng cảnh sát, không phải ngừng đầu tư.” Chỉ có 20% dân số Minneapolis là người da đen, nhưng họ lại chiếm 60% trong tổng số nạn nhân của các vụ xả súng. Bạn khó lòng thấy thông tin này được thảo luận công khai, vì hầu hết những vụ việc trên không liên quan tới cảnh sát da trắng, Samuels cho biết.

“Năm vừa rồi, tôi cùng những người hàng xóm của mình này đã chứng kiến cảnh những bà mẹ da đen miễn cưỡng chấp nhận thực tế rằng con mình bị giết hại bởi bạo lực trong khu họ sống chứ không phải chết dưới tay một viên cảnh sát da trắng. Mất mát của họ không gây ra làn sóng biểu tình khắp thành phố, không ai biết tên con cái họ và không một kiến nghị nào được đưa ra.” Thị trưởng Jacob Frey, một dân biểu Dân chủ, đã dũng cảm đấu tranh với những thành viên Hội đồng Thành phố muốn cắt giảm ngân sách của cảnh sát một cách vội vàng. Gần đây, ông cho biết: “Những tuyên bố đao to búa lớn về việc cắt ngân sách hay giải thể lực lượng cảnh sát và sa thải các sĩ quan chắc chắn sẽ để lại hậu quả. Cái ta đang đòi hỏi là sự trách nhiệm và thay đổi trong lực lượng trị an, và ta cần có cảnh sát.” Tuần trước, theo yêu cầu của Frey, Thống đốc bang Minnesota Time Walz đã lệnh cho lực lượng Vệ binh Quốc gia “sẵn sàng” để tới Minneapolis, nếu cần, để giúp cảnh sát địa phương gìn giữ trật tự. Đây là một quả bom chính trị đối với đảng Dân chủ. Đảng Cộng hòa “cuồng” Trump sẽ khai thác vấn đề này. Biden cần thuyết phục đảng của mình đi theo giải pháp đúng đắn: đó là thay đổi phương thức, nâng cao hiệu quả công tác giữ gìn an ninh trật tự- chứ không phải là cắt ngân sách của lực lượng cảnh sát. Bởi lẽ, nếu mọi người phải chọn giữa an nguy và dân chủ, giữa những lo ngại về các vụ trộm sờ sờ ngay trước mắt và một cuộc bỏ phiếu bị đánh cắp, hãy nhớ: Rất nhiều người sẽ gia nhập hàng ngũ của Trump và những fan cuồng.


Người dịch: Phuong Dang

Biên tập: Đông Phong & Bảo Trân


Comentários


bottom of page