top of page

Trump Không Vô Tội

Ông ta có thể tái tranh cử, nhưng ông ta sẽ không thắng cuộc bầu cử cấp quốc gia nào khác.


The Editorial Board, ngày 14 tháng 2, 2021

Cựu Tổng thống Donald Trump rời đi sau khi phát biểu về kết quả cuộc bầu cử tổng thống Hoa Kỳ năm 2020 tại Phòng họp báo Brady tại Nhà Trắng, ngày 5 tháng 11 năm 2020.


ẢNH: CARLOS BARRIA / REUTERS


Hôm thứ bảy, Thượng viện đã không đủ số phiếu để kết tội Donald Trump trong việc kích động một cuộc nổi dậy, nhưng kết quả 57-43 không có nghĩa là Trump vô tội. Tuyên bố của các Thượng nghị sĩ đã bỏ phiếu không kết tội cho thấy rằng nguyên nhân chủ yếu để ông thoát khỏi việc bị kết tội, có lẽ chỉ vì ông không còn là Tổng thống.


Bảy đảng viên Cộng Hòa đã tham gia với các đảng viên Dân chủ bỏ phiếu có tội, một kết quả thống nhất chưa từng có trong lịch sử lưỡng đảng. Mặc dù cần 67 phiếu bầu để kết tội, hầu hết các thành viên Đảng Cộng Hòa không bào chữa cho lời nói hoặc hành động của ông Trump vào ngày 6 tháng 1 hay những nỗ lực của ông để lật ngược kết quả cuộc bầu cử. Như chúng tôi từng viết trước đây, hành vi của ông Trump không thể bào chữa và ông sẽ để lại vết nhơ cho lịch sử.

***

Đó là phát biểu sau phiên tòa của Thượng nghị sĩ Mitch McConnell, lãnh đạo đã bỏ phiếu chống lại phán quyết có tội vì theo ông Hiến pháp chỉ dành quyền luận tội cho các Tổng thống khi còn đương nhiệm. Các học giả không đồng ý về điểm này, và có những lập luận có lý cho cả hai bên. Ông McConnell dựa vào ý kiến của Thẩm phán Tòa án Tối cao thế kỷ 19 Joseph Story. Nhưng ông cũng lưu ý rằng việc luận tội một công dân tư nhân không có "nguyên tắc giới hạn", và có thể sẽ tạo ra một tiền lệ nguy hiểm.


Đây không chỉ là "vấn đề nguyên tắc", như Đảng Dân chủ và các phương tiện truyền thông của họ đang gọi nó. Đảng Dân chủ đã dành nhiều ngày để viện dẫn Hiến pháp trong phiên tòa, nhưng đột nhiên đó là một vấn đề nguyên tắc sau phiên tòa. Hầu hết các thành viên Đảng Cộng hòa cũng viện dẫn diễn giải hiến pháp mà ông McConnell đã sử dụng để biện minh cho việc bỏ phiếu vô tội, giống như các Thượng nghị sĩ năm 1876, những người đã tha bổng cho cựu Bộ trưởng Chiến tranh, William Belknap, sau khi ông này từ chức trong một phiên tòa xét xử giống như vậy.


Nhưng ông McConnell tỏ ra phẫn uất khi chỉ trích những lời nói và hành động của ông Trump, người mà ông cho rằng đã lừa dối và thúc đẩy những người ủng hộ mình để tập hợp vào ngày 6 tháng 1 theo sự thúc giục của Tổng thống và trở thành một đám đông nổi loạn. Ông McConnell nói: “Những hành động của cựu Tổng thống Trump trước cuộc bạo động là một hành động vô cớ, đáng hổ thẹn, đáng hổ thẹn. “Không có gì nghi ngờ — rằng Tổng thống Trump chịu trách nhiệm về mặt đạo đức và thực trạng trong việc kích động các sự kiện hôm đó”.

Ông ta nói thêm rằng những kẻ bạo loạn đã bị "người đàn ông quyền lực nhất trên Trái đất cho ăn những bã dối hoang đường - vì ông ta tức giận khi đã thua trong cuộc bầu cử."

Tất cả những điều này được kết hợp bởi việc ông Trump không tích cực kêu gọi những kẻ bạo loạn ngừng lại sau khi ông ấy nghe những gì đang xảy ra. Những người bênh vực ông Trump đổ lỗi cho bà Nancy Pelosi và chính quyền Đặc khu Columbia vì thiếu sự chuẩn bị, điều này có thể là một lý do. Một số kẻ cầm đầu bạo loạn cũng có thể đã lên kế hoạch trước cho vụ tấn công, và vẫn còn nhiều điều mà cảnh sát chưa tiết lộ.


Nhưng không điều gì trong số đó có thể miễn trừ trách nhiệm cho ông Trump khi trong vòng hàng giờ đồng hồ kể từ khi cuộc tấn công xảy ra, ông đã từ chối để yêu cầu những người ủng hộ ông ngừng lại. Các câu đáp trả vào đầu giờ chiều ngày 6 tháng 1 của ông Trump với lãnh đạo đảng Cộng hòa ở Hạ viện Kevin McCarthy, chứng tỏ ông bác bỏ lời kêu gọi ngăn chặn những kẻ bạo loạn, được đưa ra bởi Hạ nghị sĩ Jaime Herrera Beutler của Cộng Hòa, là bằng chứng thêm về việc ông Trump buông bỏ trách nhiệm. Ông McConnell cũng lưu ý. Việc Thượng viện không buộc tội, không đồng nghĩa với việc miễn trừ trách nhiệm hình sự hoặc dân sự tiềm tàng cho ông Trump đối với những hành động mà ông đã thực hiện trong nhiệm kỳ.


Đối với bảy Thượng nghị sĩ Cộng Hòa đã bỏ phiếu để kết tội, họ đáng được tôn trọng vì phán quyết độc lập của mình. Như Edmund Burke đã giải thích với các đại cử tri ở Bristol vào năm 1774, “Nhiệm vụ của ông ấy [với tư cách là một Nghị sĩ] là hy sinh quyền lợi, ham thích, thỏa mãn của ông ấy, cho công chúng; và trên hết, luôn luôn và trong mọi trường hợp, đặt sự quan tâm của họ trên sự quan tâm của mình. Ý kiến không thiên vị của ông ấy, đánh giá chín chắn của ông ấy, lương tâm soi sáng cho ông ấy, không nên hy sinh cho một người, cho bất kỳ người nào, hoặc cho bất kỳ nhóm người nào đang sống ”.


Đặc biệt, các Thượng nghị sĩ Ben Sasse và Pat Toomey đã đưa ra những giải thích bắt nguồn từ nguyên tắc hiến pháp. Các ủy ban Cộng Hòa địa phương hoặc tiểu bang bỏ phiếu để phê bình họ đang rơi vào tay đảng Dân chủ, những người có mục tiêu chia rẽ đảng Cộng hòa vì lòng trung thành với một người - Donald Trump.

***

Điều gì tiếp theo? Trong cơn giận dữ của mình hôm thứ Bảy, bà Pelosi đã loại bỏ một cuộc bỏ phiếu chỉ trích. Nhưng các đảng viên Đảng Dân chủ trong thời Trump đã biến việc luận tội thành một hình thức chỉ trích. Chúng tôi vẫn sẽ ủng hộ một giải pháp như vậy, mặc dù không muốn nó bao gồm Mục 3 của Tu chính án thứ mười bốn nhằm cấm ông Trump giữ chức vụ liên bang một lần nữa.


Điều đó sẽ dẫn đến một cuộc bỏ phiếu đảng phái khác và từ đó tạo điều kiện để ông Trump nói với những người ủng hộ rằng giới tinh hoa đang tước quyền của họ. Ông McConnell có thể đã trích dẫn điều này như một lập luận khác cho việc tuyên bố không kết tội ở Thượng viện, vì sự kết tội sẽ dẫn đến một cuộc bỏ phiếu đa số đơn giản để loại ông Trump. Điều nên làm chính là tin tưởng cử tri sẽ đưa ra phán quyết đúng đắn nếu ông Trump lựa chọn tái tranh cử.


Đây cũng là bối cảnh để hiểu quyết định từ chối buộc tội và tuyên bố sau phiên tòa của ông McConnell. Giống như Mike Pompeo, Paul Ryan và nhiều người khác, ông McConnell đã dành nhiều năm kể từ năm 2016 để điều chỉnh sự tôn trọng mà ông nợ các cử tri đã bầu ông Trump và những khiếm khuyết sâu sắc về tính cách của Tổng thống.


Điều này không "tạo điều kiện" cho ông Trump. Các cử tri đã làm điều đó vào năm 2016, với sự hỗ trợ của đảng Dân chủ, người đã đề cử Hillary Clinton. Trong bốn năm, hành vi của ông Trump chủ yếu nằm trong giới hạn hiến pháp — bất kể ông ta có những lời lẽ quá đáng và những nỗ lực của đảng Dân chủ nhằm đuổi ông ta khỏi chức vụ vì ông vi phạm các chuẩn mực và đưa ra các thuyết âm mưu. Nhưng thách thức không trung thực của ông Trump đối với cuộc bầu cử năm 2020, ngay cả sau nhiều lần thất bại trước tòa, rõ ràng đã phá vỡ những giới hạn đó và lên đến đỉnh điểm là cuộc bạo động ngày 6 tháng 1.


Ông Trump có thể tái tranh cử, nhưng ông ấy sẽ không giành chiến thắng trong một cuộc bầu cử cấp quốc gia nào khác. Ông đã thất bại trong cuộc tái tranh cử trước các sự kiện diễn ra vào ngày 6 tháng 1 và với tư cách là Tổng thống, tỷ lệ chấp thuận ông không bao giờ tăng trên 50%. Ông ta có thể thực hiện chiến dịch trả thù, hoặc tranh cử với tư cách là một ứng cử viên của đảng thứ ba, nhưng tất cả những gì ông ta sẽ đạt được là chia rẽ phe trung hữu và bầu người của đảng Dân chủ. Những thất bại của Cộng Hòa trong hai cuộc đua vào Thượng viện Georgia vào ngày 5 tháng 1 đã chứng minh điều đó.


Đất nước đang bỏ sau lưng nhiệm kỳ Trump, và Cộng Hòa sẽ vẫn loay hoay tìm đường cho đến khi thoát được Trumpism.


Người dịch: L. Tạ

Biên tập: Khánh Đoan



Comments


bottom of page