top of page

Các cuộc tranh luận tổng thống có thể định đoạt số phận của Biden

Translated from The Atlantic article "The Debates Could Seal Biden’s Fate"


Trump nói ông không chuẩn bị. Nhân viên của Biden cho rằng tranh luận chỉ là bài kiểm tra thông lệ. Nhưng đảng viên Dân chủ cảm thấy không yên.


Edward-Isaac Dovere, 22, tháng 9, 2020

AP / THE ATLANTIC


Vào cuối tuần trước, nhà tư vấn chính trị Philippe Reines bước đến nhà của trợ lý Ron Klain tại Washington, D.C. để đưa cho ông bộ trang phục của Donald Trump: bộ đồ vest, giày với miếng lót, áo sơ mi, cà vạt đỏ, và bộ khuy măng sét. Để phòng hờ. Sau khi đóng vai Trump trong buổi chuẩn bị tranh luận cách đây 4 năm, vị trợ lý của Hillary Clinton đã cất bộ trang phục vào kho, nghĩ rằng một ngày nào đó nó có thể nằm trong thư viện tổng thống của bà.


Ông Klain đã chuẩn bị buổi tranh luận cho Clinton, và năm nay ông sẽ làm lại việc đó cho Biden. Nguyên tắc của ông là không bàn luận về quy trình, nhưng ông cho tôi biết rằng năm này sẽ không có ai mặc bộ trang phục đấy. Cưu phó tổng thống không thích các cuộc tranh luận chuẩn bị (mock debates) - ông thà đọc các bản nghiên cứu tóm tắt và để các trợ lý tung những câu hỏi thẳng vào mình.


Trump thì nói ông không hề chuẩn bị gì trước cuộc tranh luận đầu tiên sẽ diễn ra vào ngày 29 tháng 9. Nhiều người Mỹ cũng không quan tâm cho lắm: Trong một cuộc khảo sát mới của NBS/Tạp chí Phố Wall, 44 phần trăm cho biết các sự kiện này “không quan trọng chút nào” đối với quyết định bầu cử của họ, 18 phần trăm nói “cực kỳ quan trọng,” và 11 phần trăm thì nghĩ rằng “cũng hơi quan trọng.” Hầu hết các nhân viên đảng Dân chủ mà tôi đã nói chuyện với trong vài tuần gần đây vẫn chưa hết hoảng hốt về việc Biden có thể phải trả giá cho cuộc bầu cử này bởi sự chuẩn bị qua loa trước buổi tranh luận. Nó có thể khiến ông trông già nua hoặc bối rối, xác nhận những điều ngông cuồng và thuyết âm mưu tồi tệ nhất rằng việc ông không thích hợp cho công việc là thật. Dựa trên các cuộc thăm dò hiện tại, họ coi các buổi tranh luận là cơ hội tốt nhất để Biden thổi bùng một cuộc bầu cử mà có vẻ như ông sẽ thua.


Quan niệm thông thường cho thấy rằng những phút mở đầu của cuộc tranh luận đầu tiên là quan trọng nhất. Tuy nhiên, nhiều người Dân chủ sẽ phải nín thở chờ đợi cho đến giây phút cuối của cuộc tranh luận thứ ba (cuộc tranh luận cuối cùng) vào ngày 22 tháng 10. Biden thường ăn nói vấp váp sau khi ông bị áp lực trong khoảng thời gian dài. Ví dụ như tại buổi tranh luận sơ bộ trong tháng 9 năm ngoái, ông đã phát biểu rằng các trẻ em nên cải thiện từ vựng của họ bằng cách ngồi nghe máy thu âm. Hoặc lần khác, trong một cuộc phỏng vấn trên radio vào tháng 5, ông nói rằng nếu dân da Đen không bầu cho ông thì họ “không phải dân da Đen.”


Các trợ lý thân cận nhất với Biden lại không lo lắng mấy. Họ xem các cuộc tranh luận sơ bộ là cần thiết tham dự nhưng về cơ bản không liên quan đến đường đua vào Nhà Trắng, và bây giờ họ vẫn nghĩ như vậy. Nếu lựa chọn người chiến thắng trong kỳ bầu cử theo các quy tắc của câu lạc bộ tranh biện, Clinton sẽ là tổng thống và Elizabeth Warren sẽ là ứng cử viên đảng Dân chủ cho năm 2020. Và kể từ khi Biden được đề cử, như họ đã chỉ ra nhiều lần, đây là một cuộc đua khá ổn định. Họ vẫn nghĩ rằng cách thắng Trump tốt nhất là để ông ta tự đánh bại chính mình bằng những câu cửa miệng cũng như sự quản lý yếu kém khi xảy ra đại dịch.


Một nhân vật ẩn danh đã từng trò chuyện với các cố vấn tranh biện của Biden cho tôi biết, “Quan điểm cho rằng nếu khoảnh khắc tranh luận thú vị nào đó - từ một trong hai ứng cử viên - sẽ khiến mọi người quên việc Donald Trump phải chịu trách nhiệm cho hàng ngàn người Mỹ đã thiệt mạng và về cơ bản sẽ làm thay đổi cuộc tranh cử này thì thật là lố bịch. Cũng không có bằng chứng nào trong lịch sử gần đây [cho thấy] các cuộc tranh luận có thể gây ra ảnh hưởng như vậy.”

Như mọi cuộc tranh luận khác, yếu tố bí ẩn lớn nhất là cách các phương tiện truyền thông đưa tin về nó, vì sẽ hình thành nhận thức của mọi người về cuộc đua tranh. Hàng ngàn dân Mỹ đang bị thiệt mạng mỗi tuần trong đại dịch, hàng triệu người không có việc làm hoặc sắp bị mất việc, các trận hỏa hoạn và bão lụt đang ập đến đất nước, và các cuộc đụng độ bạo lực đã xảy ra ở một số nơi. Với cái chết của Thẩm phán Ruth Bader Ginsburg, tương lai của Tòa án Tối cao hiện đang bất định. Đồng thời, Biden và Trump hoàn toàn không biết nhau. Họ chỉ gặp nhau một lần tại lễ nhậm chức của Trump và chưa bao giờ nói chuyện với nhau ngoài một cuộc điện thoại ngắn cho có lệ vào mùa xuân năm nay, khi họ được xem là đang cố gắng làm việc cùng nhau để chống lại đại dịch. Bất kỳ ứng viên nào cũng phải xốc lại sự năng động khi đối mặt trực tiếp với đối thủ. Thậm chí việc giãn cách xã hội sẽ có thể dẫn đến những điều bất ngờ. Liệu sự hồ hởi của các tờ báo chính trị đối với những sự kiện đình đám và những trạng thái vui thích trên Twitter có làm tăng ý nghĩa thực sự của những khoảnh khắc lóe sáng trên sân khấu? Liệu việc cố gắng không thiên vị có tạo ra sự cân bằng giữa số lượng và bản chất của những lời nói vụng về, dối trá của Biden và Trump không?


Trong một buổi gây quỹ cho Biden, Hillary Clinton đã dẫn lại chính trải nghiệm của mình với Trump và nói, “Ông ta không thèm quan tâm đến việc trả lời các câu hỏi, thậm chí không thèm đưa ra thông tin chính xác. Ông ta đến để chuẩn bị lăng mạ, bắt nạt, để gây áp lực bằng sự hiện diện của mình.” Tuy nhiên khi ông ta gây áp lực với bà và ám chỉ rằng mình là người cứng rắn, Trump đã biết cách lộn ngược một số mặt trái của ba cuộc tranh luận mà Clinton đã thắng bằng bất kỳ kỹ thuật tranh biện nào.


Reines cảnh báo đừng lấy năm 2016 ra làm điển hình. Ông cho tôi biết, “Trump bây giờ đang trong một hoàn cảnh hoàn toàn khác biệt. Những mánh khóe của ông ta vẫn như cũ, nhưng chúng không còn hữu hiệu - chắc chắn là không còn hữu hiệu như xưa.”

Tôi hỏi Reines, với tất cả thời gian ông ấy dành ra để nghiên cứu về Trump, ông sẽ làm gì nếu Klain yêu cầu ông đưa lại bộ trang phục để chuẩn bị. Ông trả lời với tôi là ông sẽ sớm đến gặp Biden để nói “mọi người có thể thấy Biden đang thua trong cuộc tranh luận,” và sau đó nêu ý kiến rằng Biden không khỏe về thể chất hoặc tinh thần. Reines nói ông sẽ thực hiện rất nhiều lời tấn công đến Hunter, con trai của Biden, người mà việc giao dịch kinh doanh ở Ukraine của anh ta đã thúc đẩy cuộc điện đàm dẫn tới việc luận tội Trump.


“Đó có thể là một kẻ tranh luận tệ hại và lúc nào cũng rất khó để tranh luận,” Reines nói thêm. “Và Donald Trump đã làm cho mình khó tranh luận hơn — khó hiểu ông ấy hơn, khó theo kịp ông ấy hơn, bởi vì đó chỉ là một người quá thiếu nhất quán; ông ta nói quá nhiều lời dối trá, sẽ là bất khả thi nếu nghĩ rằng một mình bạn có thể kiểm tra sự thật từ lời ông ta. "


Nhưng cách Biden thể hiện trong các cuộc tranh luận sơ bộ không hẳn đã cho thấy rõ cách thức ông ta sẽ tranh luận với Trump - khi thực tế cho thấy tổng thống và các phụ tá của ông dường như đang chuẩn bị dựng lên một chuỗi vô tận về những điều huyễn hoặc mâu thuẫn, tỷ dụ như Biden thực sự bị chết não, sử dụng chất kích thích, một kẻ thiểu năng không thể ăn nói suôn sẻ và một người có kỹ năng tranh luận ngang bằng với Cicero, triết gia và nhà hùng biện vĩ đại nhất La Mã.


Điểm khác biệt chính mà các trợ lý của Biden đang dựa vào: Ông ấy không thích chỉ trích những người cùng đảng Dân chủ của mình, nhưng ông ấy thích khơi chọc những người thuộc Đảng Cộng hòa. Ông ấy giỏi về việc này — hoặc ít nhất ông ấy đã làm như vậy khi có cơ hội trong cuộc tranh luận phó tổng thống năm 2012 chống lại Paul Ryan. Biden ghét bị lôi kéo về phe cấp tiến trong đảng, giống như khi còn tranh cử ở sơ bộ, nhưng lại thích miêu tả mình là người trung lập đứng lên vì lẽ phải.


“Cho dù là tại buổi tranh luận hay trong chiến dịch tranh cử hoặc thậm chí chỉ là những cuộc họp, ông ấy là một trong những đảng viên Dân chủ kỳ cựu không thích thách thức hay chỉ trích người nội bộ,” David Plouffe, quản lý chiến dịch tranh cử năm 2008 của Obama tiết lộ. Còn khi phải đối chọi với một người Cộng hòa, nhất là người đã xúc phạm mình một cách lộ liễu, Biden “sẽ không ngần ngại ra tay,” Plouffe dự đoán.


Có những cử tri vì lo ngại về năng lực cơ bản của Biden mà sẵn sàng chạy theo Trump. Có những đảng viên Dân chủ nòng cốt nuôi ảo tưởng Mortal Kombat (tên một serie game đối kháng bạo lực nhất nước Mỹ - NTD) vô vọng về trận chiến cuối cùng với Trump. Plouffe cho rằng Biden sẽ tiếp cận được cả hai nhóm bằng nỗ lực. “Chẳng có gì để mất nếu ông ấy tỏ ra hiếu chiến, mạnh mẽ và thật sự quyết liệt truy vấn Trump,” Plouffe nói với tôi.


Mỗi cuộc tranh luận chỉ có 90 phút, ngắn hơn so với các cuộc đấu tay đôi sơ bộ tại đảng Dân chủ dài hai giờ, có thể sẽ giúp ích cho cả hai ứng cử viên. Trump và Biden đều đã ở tuổi lưng chừng của hàng 70 và một chương trình có thời lượng dài hơn sẽ không tốt cho cả hai. Biden luôn thích đưa ra những đáp án dài dòng và ông ấy sẽ có thể làm điều đó hơn là cố vượt qua một cuộc cãi vã loạn xà ngầu.


Vào thời điểm cận kề cuộc tranh luận sơ bộ đầu tiên, tôi đã viết rằng Biden đã trở thành lỗi thời như thế nào, vì 11 năm qua ông chỉ có một lần tranh luận, không như các đối thủ của ông vẫn liên tục trải qua các chiến dịch tranh cử và tranh luận. Và vì vậy, ông rõ ràng không quen với việc bị thách thức trực diện.


Trump rất giỏi trong việc thể hiện sức mạnh thô lỗ và tuôn xả nỗi bực dọc lên giới truyền thông. Nhưng bây giờ, tổng thống đã có nhiều năm không tranh luận, ngoài các buổi họp báo và cuộc phỏng vấn thảm hại với Axios vào tháng Tám, ông chỉ đối mặt với những câu hỏi an toàn quen thuộc của Fox News. Có lẽ quan trọng hơn, Trump dường như đã đắm mình trong không gian đó, quanh quẩn chỉ là Fox News, Fox Business hay Fox & Friends.


Hoặc sẽ giống như buổi phỏng vấn ở tòa thị chính mà Trump đã thực hiện với trang ABC tuần trước, ông ta dường như không thể xử lý câu hỏi trực tiếp của một người da Đen dự khán rằng khoảng thời gian nào trong lịch sử nước Mỹ là tuyệt vời đối với người Mỹ da Đen, và cũng không biết hầu hết dân Mỹ không sở hữu “số cổ phiếu trị giá 10,000 đô la hoặc công ty nào đó có thể làm được như vậy.”


Biden đã sống trong một bong bóng khác. Cho đến gần đây, ông ấy chỉ tổ chức họp báo mỗi tháng một lần. Và — ngoại trừ cuộc phỏng vấn tuần trước với Jake Tapper của CNN — Biden đã gắn bó với các cuộc phỏng vấn ngắn, từ xa với các đài truyền hình địa phương hơn là xuất hiện trên toàn quốc.


Trump đã ngồi trong suốt buổi phỏng vấn ở tòa thị chính, còn Biden chỉ đứng trong tất cả các buổi nói chuyện của ông. Trump bỏ ra cả tuần để công kích Biden về việc ông đọc nội dung từ máy nhắc chữ - trong khi bản thân Trump cũng dùng máy đó.


Lược dịch: Quế Đỗ, L. Tạ

Bên tập: Diễm

Comentários


bottom of page