Translated from Washington Post article Trump is doubly wrong about Twitter
Laurence H. Tribe và Joshua A. Geltzer, ngày 28 tháng 5, 2020
Laurence H. Tribe là Giáo sư Đại học Carl M. Loeb và Giáo sư Luật Hiến pháp tại Harvard. Joshua A. Geltzer là giám đốc điều hành và là giáo sư thỉnh giảng về luật tại Viện Bảo tồn và Vận động Hiến pháp của Georgetown.
Các tweet của Tổng thống Trump được hiển thị với nhãn xác thực thông tin được áp dụng vào thứ Tư. Hình: (Andrew Harrer / Bloomberg)
Vào hôm thứ Ba, Tổng thống Trump trên Twitter khẳng định rằng Twitter đang “chèn ép TỰ DO NGÔN LUẬN,” vào đó ám chỉ rằng Twitter đang vi phạm Tu Chính án Thứ nhất. Như thường lệ, Trump không hiểu luật, nhưng lần này ông lại còn sai hơn thường lệ. Đúng là có người đang vi phạm Tu Chính án Thứ nhất trên Twitter, nhưng không phải công ty Twitter - mà là Trump. Hơn thế nữa, lời đe dọa của ông hồi thứ Tư rằng sẽ đóng cửa Twitter lại còn đồng nghĩa với việc vi phạm Tu chính án theo một cách mới.
Trump hoàn toàn lầm khi tuyên bố rằng Twitter vi phạm Tu Chính án Thứ nhất. Twitter không thể nào vi phạm Tu Chính án Thứ nhất. Lần đầu tiên Trump nổi giận với Twitter là lúc công ty này gắn nhãn cảnh báo để khuyến khích người dùng “tìm thêm thông tin về đi bầu khiếm diện.” Nhấn vào cảnh báo dẫn đến một bản tin chỉ ra rằng “Trump tuyên bố không có cơ sở rằng việc đi bầu khiếm diện sẽ dẫn đến gian lận bầu cử”. Việc đính kèm các cảnh báo, Trump tuyên bố, là hình thức vi phạm Tu Chính án Thứ nhất của Twitter.
Nhưng điều đó không vi phạm hiến pháp. Trước tiên, Tu Chính án Thứ nhất chỉ được áp dụng với chính phủ - không phải với một công ty tư nhân như Twitter. Vậy nên khi công ty này thêm các cảnh báo vào tweets hoặc thậm chí xoá tweets, điều đó không thể gọi là vi phạm Tu Chính án Thứ nhất, bởi vì nó đơn giản không phải là một thể chế chính trị.
Bạn có quyền yêu hoặc ghét đường lối của Twitter - nhưng bạn không thể gọi đó là vi phạm Tu Chính án Thứ nhất.
Hơn thế nữa, khi Twitter đính kèm một cảnh báo vào tweet, nó cũng đang tận dụng quyền tự do ngôn luận của mình, và điều này đa phần được bảo vệ dưới Tu Chính án Thứ nhất khỏi sự kiểm duyệt của chính phủ. Không những nó không vi phạm Tu Chính án Thứ nhất, Twitter đã thực hiện quyền lợi của nó khi lên tiếng về bài phát biểu của Trump.
Trớ trêu là: Dù Twitter không sử dụng nền tảng của mình để vi phạm Tu Chính án Thứ nhất, Trump lại đang làm điều đó. Đó không chỉ là quan điểm chúng tôi; nó còn thuộc một phán quyết mà tòa phúc thẩm liên bang đã đưa ra trong một vụ án mang tính bước ngoặt vào năm ngoái. Tòa án phán quyết rằng Trump vi phạm Tu Chính án Thứ nhất vì đã “block" những người có quan điểm mà ông không thích trên Twitter. Luật hiến pháp lâu đời cho biết khi một viên chức chính phủ như Trump tạo ra một diễn đàn công cộng, trong đó các quan điểm khác nhau được khuyến khích chia sẻ, chính phủ không thể chọn lựa tiếng nói nào để cho phép hay bắt im. Đó là những gì mà tòa án cho rằng Trump đã làm: khi sử dụng tài khoản Twitter @realDonaldTrump như một diễn đàn chính thức của chính phủ, Trump không được phép kiểm duyệt những ai chỉ trích ông.
Nhưng Trump không những đã vi phạm chính những gì đang cáo buộc trên Twitter: Điều đáng ngạc nhiên là Trump hiện đang nâng cao khả năng làm nặng thêm việc vi phạm Tu chính án thứ nhất của mình bằng một hành vi khác. Dường như quá phẫn nộ về việc Twitter chất vấn những dòng tweet sai lệch của mình, Trump đã tố cáo các mạng xã hội "hoàn toàn bắt làm thinh những tiếng nói bảo thủ" và đe dọa sẽ "kiểm soát mạnh mẽ hoặc khiến họ đóng cửa."
Nếu Trump làm như vậy, đó là một vi phạm Tu Chính án Thứ nhất rõ ràng. Bất kể ai nghĩ gì về Twitter, vận hành một nền tảng truyền thông xã hội lưu trữ nhiều bài phát biểu, bản thân nó, là một hình thức diễn đạt được bảo vệ dưới Tu Chính án Thứ nhất. Trump không thể đóng cửa một tờ báo vì ông ta không thích một bài viết nào đó, và ông ta cũng không thể đóng cửa Twitter - chứ đừng nói đến tất cả các phương tiện truyền thông xã hội khác - chỉ vì ông không thích một lời cảnh báo gắn liền với một vài bài cái tweet của mình.
Một số đồng minh của Trump trong quốc hội đang lặp lại sự thiếu hiểu biết luật pháp của ông trong vấn đề này. Thượng nghị sĩ Florida Marco Rubio đã lên Twitter để nói rằng nếu các công ty truyền thông xã hội thực hiện một “vai trò biên tập như một nhà xuất bản”, họ sẽ không còn nhận được sự bảo vệ khỏi trách nhiệm pháp lý dành cho họ theo luật liên bang.
Về cơ bản, Rubio hiểu sai luật và đặc biệt là Mục 230 của Communications Decency Act (Đạo luật về Giao tiếp trong Khuôn phép). Mục 230 đã được thông qua một cách chính xác để cung cấp cho các công ty truyền thông xã hội sự linh hoạt trong việc điều chỉnh nội dung trên nền tảng của họ một cách có trách nhiệm, ngay cả khi họ đóng một vai trò rất khác so với các nhà xuất bản truyền thống vì các công ty truyền thông xã hội không xem xét kỹ lưỡng nội dung trước khi nó được truyền tải trên nền tảng của họ .
Nói theo một cách khác, Mục 230 nhằm khuyến khích các công ty như Twitter thực hiện chính xác những gì công ty vừa làm trong việc thử nghiệm một đường lối mới để kiểm duyệt các bài đăng sai lệch không ngừng của Trump. Có những lập luận chặt chẽ ủng hộ và chống lại Mục 230 ở dạng hiện tại, nhưng không có nghĩa lý gì khi đề xuất rằng các nền tảng truyền thông xã hội nên xóa các biện pháp bảo vệ của Mục 230 đối với việc thực hiện loại kiểm duyệt nội dung mà điều khoản dự kiến tạo điều kiện.
Nói chung, Trump sai mười mươi trong việc công kích Twitter. Không quan trọng bạn nghĩ gì về cách công ty này xử lý tổng thống, vì đơn giản là không có cơ sở pháp lý nào cho những lời hăm dọa của ông với Twitter.
Người dịch: Tegan Trần
Biên tập: Cookie Duong
Comments